Về chợt khóc như mình có lỗi.
Đêm hạ đến cho mỗi đứa rưng rưng.
Chia tay nhau dòng lưu bút ngập ngừng.
Những nỗi nhớ niềm thương hằn lên từng ô cửa.
Bạn bè ơi mãi có còn níu giữ?
Chút kỉ niệm học trò tha thiết thế này không?
Có điều gì ở mãi được đâu?
Ngày hôm nay rồi cũng sẽ lui về thành quá khứ.
Làn khói mong manh màu pha lê dễ vỡ.
Cuộc sống trôi đi như những chuyến tàu!
Có ai đó đi về ngang trường cũ
Hái dùm tôi nhánh điệp cuối sân trường
Ngắt dùm tôi từng lá xanh nho nhỏ
Gửi gió mang về cho kẻ sống tha hương
Có ai đó còn giữ từng trang vở
Lưu bút học trò viết vội giữa mùa thi
Đọc giùm tôi lời để thương để nhớ
Để cho tôi nhớ lại lúc xuân thì
Lưu bút học trò viết vội giữa mùa thi
Đọc giùm tôi lời để thương để nhớ
Để cho tôi nhớ lại lúc xuân thì
Có ai đó ngồi bên cầu thang cũ
Châm giùm tôi điếu thuốc nhẹ hơi bay
Để tôi nghe tiếng guốc em đâu đó
Mà thấy mắt mình chợt thoáng cay cay …
Châm giùm tôi điếu thuốc nhẹ hơi bay
Để tôi nghe tiếng guốc em đâu đó
Mà thấy mắt mình chợt thoáng cay cay …
Có ai đó dừng chân bên cửa lớp
Xin ngồi vào chiếc bàn học đầu tiên
Ngắm giùm tôi hoa điệp vàng trước gió
Sẽ hiểu vì sao nhớ ngây dại đến giờ
Xin ngồi vào chiếc bàn học đầu tiên
Ngắm giùm tôi hoa điệp vàng trước gió
Sẽ hiểu vì sao nhớ ngây dại đến giờ
Nhớ về ngày tháng cũ
Nhớ về mái trường xưa
Nhớ bạn bè thơ dại
Đong làm sao cho vừa
Bấm nghe bài MONG ƯỚC KỶ NIỆM XƯA
NS: Nguyễn Xuân Phương
Tiếng hát Học trò
Đăng nhận xét